HỌC NHẠC CÓ CẦN ĐẾN NĂNG KHIẾU ?
Tác giả: LÊ HẢI ĐĂNG
Năng khiếu cần thiết trong mọi lĩnh vực, đặc biệt là thẩm mỹ. Song, năng khiếu thể hiện rất khác nhau trên nhiều phương diện, có học sinh giỏi về khả năng bắt chước, có học sinh tốt về trí nhớ, lại có học sinh giàu khả năng biểu cảm, nhạy cảm trước sự khác nhau của âm thanh, có học sinh theo thiên hướng sáng tạo… Ngay trong môi trường học tập chuyên nghiệp, sinh viên xuất sắc lúc ban đầu chưa chắc đã tỏa sáng sau khi ra trường, ngược lại có những người thường thường bậc trung giai đoạn khởi động, nhưng gặt hái nhiều thành công về sau. Nói chung, năng khiếu hay không, không quan trọng bằng việc người học thực sự cố gắng để trở thành người như mình mong muốn. Bởi vậy, có hay không có năng khiếu đều có thể học nhạc, thậm chí đừng nên ỷ lại vào năng khiếu, đồng thời cũng không nhất thiết phải băn khoăn về tình trạng khác nhau ở từng đứa trẻ.

Ngày nay, học sinh đến với âm nhạc đa số xuất phát từ nhu cầu. Tình hình này đã cải thiện đáng kể so với trước đây. Vào thế kỷ trước, cánh cổng các trường âm nhạc chuyên nghiệp, thậm chí cơ sở đào tạo âm nhạc đại chúng, như Câu lạc bộ, Nhà văn hóa, Cung thiếu nhi cũng khép hờ cho những ai thực sự có năng khiếu. Ngày ấy, các lớp học đàn gọi là Lớp năng khiếu. Điều đó cho thấy, năng khiếu đã được đề cao tới mức trở thành yếu tố tiền đề cho công tác giáo dục âm nhạc. Ngày nay và kể cả ngày xưa, âm nhạc luôn thuộc về số đông. Giáo dục âm nhạc nói chung có tác dụng đa chiều, chứ không chỉ nhằm đào tạo nghệ sĩ. Năng khiếu tuy rất cần thiết, nhưng không có năng khiếu vẫn có tư cách và nhu cầu học tập, thậm chí hãy tạm gác năng khiếu qua một bên để nỗ lực, chăm chỉ, bền bỉ phấn đấu cho một định hướng lâu dài. Con đường dài trong lĩnh vực nghệ thuật đòi hỏi người học không ngừng phấn đấu, rèn luyện, đi xuyên qua những khó khăn, trở ngại, thậm chí có cả chán nản, thất vọng, thất bại nhằm hướng tới sự thay đổi, mạnh mẽ, bền bỉ, dẻo dai và trưởng thành trong tương lai.